Thiên nhiên không chỉ là cảnh vật để ngắm nhìn. Đó là mái nhà nguyên sơ, nơi Thiên Chúa đặt con người giữa ánh sáng, nước, cây xanh và muôn loài. Mỗi làn gió thoảng qua, mỗi nhịp sóng lăn tăn đều là lời nhắc dịu dàng: ta đang sống trong ân ban, và được mời gọi trở thành người gìn giữ.
“Trời đất kể lại vinh quang Thiên Chúa; không trung loan báo việc tay Người làm.”
(Thánh Vịnh 19:2)
Trong vòng tay của thiên nhiên, ta học cách yêu mến Đấng Tạo Dựng — và yêu thương muôn tạo vật của Người. Mỗi hành động nhỏ là một lời đáp lại ân ban, một bước nhẹ nhàng để sống có trách nhiệm và biết ơn.